2

22.8.13

ÐOẢN VĂN - TÌNH BẠN

TÌNH BẠN

Gần nơi mình làm việc là một ngôi trường tiểu học, ngày nào cũng vậy, cũng ríu rít tiếng trẻ thơ đến trường.
Hôm nay lang thang trên đuờng đến sở, bổng nghe phía sau lưng mình một giọng trách móc nũng nịu của một cô bé:

„ Hôm qua mình bịnh, sao bạn không đến thăm mình và cũng không fone cho mình gì hết“

câu nói dễ thương làm mình tò mò quay đầu lại, bắt gặp một khuôn mặt tươi sáng, xinh như thiên thần, còn phảng phất nét giận hờn của cô bé lên chín, lên mười gì đó.Tiếp theo là câu trả lời của cậu bé đi cạnh: 
“ Mình bận chơi suốt bạn ơi“
Những câu nói thơ ngây này đã thổi một luồng sinh khí, tưới mát tâm hồn mình và đánh thức bao nhiêu kỷ niệm tuổi học trò -Tình Bạn.
Mình nhớ lại ngày còn học trung học, nhất là ở cấp hai, mình có một nhóm bạn nữ rất thân với nhau, học giỏi, chơi giỏi và phá cũng giỏi!
Nhớ hoài một lần, vì cả nhóm không thích ông thầy dạy toán, nên hai tiết học của ông, cả nhóm rủ nhau cúp cua trốn học, để đi chơi, đi ăn hàng… Vui chưa thỏa thích, quay về trường trở lại, bị thầy hiệu trưởng kêu ngay lên văn phòng, thế là mặt mày xanh mét: 

Không xanh như xoài me cốc ổi,
Mà xanh như bị phạt bạn ơi!

Thế đấy! Có những kỷ niệm tưởng chừng như quên lãng, nhưng không, kỷ niệm chỉ ngủ yên đâu đó, một nơi thật bình an trong tâm khảm và khi thức giấc trở mình, làm ta khoắc khoải, nao lòng.
Trong một giây phút bất chợt của cuộc đời, một sự tình cờ, mình tìm gặp được một người bạn và người bạn đó có thể làm cho mình cất tiếng cười trong khi nước mắt mình đang rơi.
Lúc đó mình sẽ cảm nhận được tình bạn thật tuyệt vời và cần thiết biết bao có phải không?...

PT
22.08.2013