LÀ THẾ...
( Bài thơ này được ba Nhạc Sĩ phổ nhạc)
( Bài thơ này được ba Nhạc Sĩ phổ nhạc)
Lời: Phượng Trần
Nhạc: NS. Vũ Hoành
Nhạc: NS. Vũ Hoành
Tình yêu đến...như ngọn gió...
Vờn trên mái tóc Em
Tình yêu đến...như vạt nắng...
Đùa hôn lên mắt Em
Tình yêu đến...hồn say đắm...
Vờn trên mái tóc Em
Tình yêu đến...như vạt nắng...
Đùa hôn lên mắt Em
Tình yêu đến...hồn say đắm...
Ngất ngây hương men nồng
Và Anh đã ...trao em đóa hồng...Tình yêu.
Dù vẫn biết...theo ngày tháng...
Tình sẽ thôi mặn nồng
Dù vẫn biết...đời sóng gió...
Tình sẽ phai nhạt màu
Dù vẫn biết... tràn bão tố...
Tình hằn vết thương đau.
Và Anh đã ...trao em đóa hồng...Tình yêu.
Dù vẫn biết...theo ngày tháng...
Tình sẽ thôi mặn nồng
Dù vẫn biết...đời sóng gió...
Tình sẽ phai nhạt màu
Dù vẫn biết... tràn bão tố...
Tình hằn vết thương đau.
Nhưng Anh ơi... nơi đáy linh hồn...
ghi dấu mối tình sâu
trong trái tim ta
Còn mãi bóng hình nhau
Tình yêu là thế... là mật ngọt chốn thiên đường...
là trái đắng... là giấc mơ hoang đường...
Nhưng ta cứ yêu...nhưng ta cứ say...
Tình yêu là thế... là thế...đóa vô thường...miên man
PT
13.12.2016
----------------------------------------------------------
LÀ THẾ...
( Bài thơ này được ba Nhạc Sĩ phổ nhạc)