NGÀY XA ANH
Ngày mình xa nhau đất trời hoang vắng
Giọt mưa sầu rơi nhẹ đắng môi em
Ánh sao buồn, tinh tú lẫn trong đêm
Trăng uất nghẹn chen vào mây run rẩy
Gió thoáng qua không nói lời chào vẫy
Biển u buồn, chẳng dạo khúc tình ca
Sóng bạc đầu với giai điệu thiết tha
Chỉ còn lại đôi tâm hồn chết lặng
Tim băng giá nước mắt rơi mằn mặn
Trời không giông nhưng bão dậy trong lòng
Ôi! vụng về tủi phận kiếp long đong
Dạ tê buốt với nổi đau vời vợi
Bao năm tháng sống vùi trong chờ đợi
Hồn nghẹn ngào thơ thẩn với gió trăng
Nổi cô đơn vẫn dõi theo thầm lặng
Bước một mình sao trĩu nặng tim côi
Ðến bao giờ
nụ cười trở lại với bờ môi?
Ôi Anh hỡi!
Có phải mùa xuân xa vĩnh viễn?
PT
03.12.2013
Ngày mình xa nhau đất trời hoang vắng
Giọt mưa sầu rơi nhẹ đắng môi em
Ánh sao buồn, tinh tú lẫn trong đêm
Trăng uất nghẹn chen vào mây run rẩy
Gió thoáng qua không nói lời chào vẫy
Biển u buồn, chẳng dạo khúc tình ca
Sóng bạc đầu với giai điệu thiết tha
Chỉ còn lại đôi tâm hồn chết lặng
Tim băng giá nước mắt rơi mằn mặn
Trời không giông nhưng bão dậy trong lòng
Ôi! vụng về tủi phận kiếp long đong
Dạ tê buốt với nổi đau vời vợi
Bao năm tháng sống vùi trong chờ đợi
Hồn nghẹn ngào thơ thẩn với gió trăng
Nổi cô đơn vẫn dõi theo thầm lặng
Bước một mình sao trĩu nặng tim côi
Ðến bao giờ
nụ cười trở lại với bờ môi?
Ôi Anh hỡi!
Có phải mùa xuân xa vĩnh viễn?
PT
03.12.2013