TÌNH ĐÔNG
Vạt mây úa
Mang buồn giăng vạn lối
Tuyết tuôn rơi
Trời bối rối sầu Đông
Cành xác xơ
Trơ lá trắng mênh mông
Cây thầm lặng
Tan tác lòng... nỗi nhớ
...
Thu rời xa
Rồi tình ta cách trở
Mỗi Đông về
Nghe vụn vỡ lời yêu
Cố tìm quên
Sao khoắc khoải thêm nhiều