QUA MIỀN NHỚ
Say lòng miền nhớ… nhớ thênh thang
Một ánh nắng vương… làn gió nhẹ
Thì thầm khe khẽ cũng miên man
Thẩn thờ vạt nắng… nắng chiều phai
Buông nhẹ dần tan bóng trải dài
Từng hạt nắng rơi qua miền nhớ
Xao xuyến hồn hoang dáng hình ai
Bâng khuâng ngọn gió… gió vờn mây
Thiếu vắng người thương chốn xa này
Từng luồng gió thổi qua miền nhớ
Rơi xuống niềm riêng một nỗi đầy
Ngẩn ngơ rừng lá… lá thu rơi
Còn đó tình ai… nhớ rã rời
Từng chiếc lá bay qua miền nhớ
Nghe lòng thổn thức dạ chơi vơi
Ôi… nỗi nhớ nào… nhớ lặng im
Vương vấn tình ai khắc khoải tìm
Ðêm vắng trượt dài qua miền nhớ
Cháy bỏng hồn yêu…vỡ òa tim!
PT
16.08.2015