GIẬN…KHÔNG GIẬN…!!!
Ðã bao lần tự hỏi
Giận rồi lại quên nhanh
Mỗi lần Anh năn nỉ
Cứ thế tình bền bỉ
Vẫn nồng và vẫn sâu
Giận đến rồi đi mau
Dù tim đau nhoi nhói
Theo thời gian mòn mỏi
Tình như đã mong manh
Giận…Không giận…Giận Anh
Xếp hành dài cây số
Rồi một ngày nắng đổ
Mệt… không đếm nữa đâu
Giận …Không giận … nối nhau
Con tim em thút thít
Dù giận nhiều hay ít
Vẫn không thể quên Anh
Thôi thì cũng phải đành
“Giận mà thuơng”…Anh nhé!
PT
01.06.2015