Seiten

13.6.17

THƠ - THƯƠNG NHAU CHẲNG ĐẶNG...

THƯƠNG NHAU CHẲNG ĐẶNG...

Nắng buông từng hạt chơi vơi
Tình Anh một mảnh lưng trời vắt ngang
Lời thơ dang dở bẽ bàng
Còn đâu Anh hỡi…cung đàn thôi ngân

Mùa trôi hờ hững bao lần
Mắt môi bạt gió nhạt dần sắc hương
Tình Em một đóa vô thường
Mưa Ngâu chia cách sông Tương nghẹn ngào


Vỡ từng giọt nhớ nghiêng chao
Niềm thương héo hắt xanh xao rã rời
Mây tương tư úa góc trời
Quạnh hiu gió cuốn theo đời dở dang

Tiếng yêu rã cánh võ vàng 
Lỡ làng duyên phận tình tan rối bời 
Tơ se lạc mối Người ơi
Thương nhau chẳng đặng... trọn đời nhớ nhau!

PT 
13.06.2017