ÐONG ÐƯA…TÌNH MẸ
Lời: Phượng Trần
Nhạc: NS: Kiều Tấn Minh
( Bài thơ được hai Nhạc Sĩ cùng phổ nhạc)
Ầu ơ…chiếc võng đong đưa
Diết da con nhớ Mẹ xưa…ru hời
Yêu con Mẹ đã một đời
Thương con chẳng biết bao nhiêu
Chăm lo dạy dỗ những điều…đẹp hay
Nhớ ngày xưa bé thơ ngây
Rong chơi nghịch ngợm… mẹ rầy lời yêu
Lớn khôn con hiểu Mẹ nhiều
Nhớ Mẹ…đau thắt…những chiều lệ rơi
Lòng Mẹ hơn cả biển khơi
Tình Mẹ…ánh sáng mặt trời bao la
Ðôi lần vấp ngã trải qua
Tựa vào lòng Mẹ thiết tha yên bình
Ôm con…ve vuốt lặng thinh
Con quên phiền muộn quanh mình…Mẹ ơi!
Ðời bao nghiệt ngã…chơi vơi
Mẹ còng lưng với đất trời núi non
Một lòng con nguyện sắc son
Luôn làm Mẹ nở ...vì con...nụ cười
Con mong Mẹ mãi vui tươi
Mẹ là Ðức Phật…tim con…cõi trần
Phương xa lòng mãi cứ gần
Ôm hình bóng Mẹ bao lần trong mơ
Tiếng ru vang vọng vô bờ
Ầu ơ…tình Mẹ…vỗ về…đời con!
PT
01.08.2014