GIỌT SẦU ÐÔNG
Chiếc lá cuối mùa bay vút bay
Mưa rơi lả tả ướt vai gầy
Chạm vào nỗi nhớ mùa Ðông cũ
Tay chợt lạnh lùng thiếu bàn tay
Ðêm cứ dần buông heo hắt thâu
Thao thức canh khuya đếm hạt sầu
Tê tái cõi lòng từ dạo ấy
Nụ cười bỗng tắt biết tìm đâu
Cơn gió Ðông về buốt giấc mơ
Hồn Em băng giá tự bao giờ
Vỡ òa mi ướt hàng mi ướt
Mây tím ôm trời nhớ ngẩn ngơ
Thôi đừng rét nữa nhé trời Ðông
Dẫu biết đò xuôi nước ngược dòng
Một kiếp đọa đày xa bến đợi
Quạnh quẽ bao mùa trong nhớ mong
Hỡi người phương ấy có biết không
Có biết rằng mây thiếu nắng hồng
Rằng Em thiếu cả vòng tay ấm
Tim buồn héo úa giọt Sầu Ðông
PT
15.11.2016
Lời: Phượng Trần
Nhạc: ns. Nguyễn Ðình Phương Liêu
Guitar và trình bày: Nguyễn Ðình Phương Liêu
Nhạc: ns. Nguyễn Ðình Phương Liêu
Guitar và trình bày: Nguyễn Ðình Phương Liêu
Mưa rơi lả tả ướt vai gầy
Chạm vào nỗi nhớ mùa Ðông cũ
Tay chợt lạnh lùng thiếu bàn tay
Ðêm cứ dần buông heo hắt thâu
Thao thức canh khuya đếm hạt sầu
Tê tái cõi lòng từ dạo ấy
Nụ cười bỗng tắt biết tìm đâu
Cơn gió Ðông về buốt giấc mơ
Hồn Em băng giá tự bao giờ
Vỡ òa mi ướt hàng mi ướt
Mây tím ôm trời nhớ ngẩn ngơ
Thôi đừng rét nữa nhé trời Ðông
Dẫu biết đò xuôi nước ngược dòng
Một kiếp đọa đày xa bến đợi
Quạnh quẽ bao mùa trong nhớ mong
Hỡi người phương ấy có biết không
Có biết rằng mây thiếu nắng hồng
Rằng Em thiếu cả vòng tay ấm
Tim buồn héo úa giọt Sầu Ðông
PT
15.11.2016