MƯA ƠI !!! – NẮNG ƠI !!!
Thơ Xướng-Họa
MƯA ƠI !!!…
Xướng
Xướng
Lối về thơ thẩn mưa tuôn
Giọt Mưa trĩu hạt như buồn nhớ ai
Giọt Mưa trĩu hạt như buồn nhớ ai
Hay Mưa đang nhớ bờ vai?
Ngày xưa đẫm ướt cùng ai chung đường
Phải chăng…Mưa nhớ người thương?
Nhớ ngày hai đứa tan trường đón đưa
Bên nhau sánh bước dưới mưa
Em cười Anh nói…như vừa hôm qua
Buồn chi… trời đổ mưa sa?
Giăng sầu rơi lệ mặn mà nhớ mong
Mưa tuôn…tan tác cõi lòng
Tiếng rơi rả rích thắm dòng tình thơ
Mưa ơi…một thuở đợi chờ
Ðâu rồi... đôi mắt thẩn thờ tìm Em?
Ðâu bàn tay nhẹ êm đềm?
Vuốt lên mái tóc trải mềm lã lơi
Mưa ơi…thương nhớ tả tơi
Hình ai một thoáng rã rời hồn Em
Sợi mưa còn rủ giọt mềm
Tình ai một cõi ngày đêm đi về
Mưa buồn… hồn nhớ đê mê
Khóc cho tình đã tái tê lỡ làng
Mưa hòa nước mắt dở dang
Mặn môi mặn cả đôi đàng nhớ thương
Mưa ơi…mưa có còn vương?
Tim Em một nửa vô thường đơn côi
Mưa ơi…đâu đó xa xôi
Mang về thêm nửa…đơn côi vô thường
Ghép thành một mảnh yêu thương
Ðể tình Em mãi dặm trường có đôi
Nhé Mưa!!!
PT
03.06.2014
Ngày xưa đẫm ướt cùng ai chung đường
Phải chăng…Mưa nhớ người thương?
Nhớ ngày hai đứa tan trường đón đưa
Bên nhau sánh bước dưới mưa
Em cười Anh nói…như vừa hôm qua
Buồn chi… trời đổ mưa sa?
Giăng sầu rơi lệ mặn mà nhớ mong
Mưa tuôn…tan tác cõi lòng
Tiếng rơi rả rích thắm dòng tình thơ
Mưa ơi…một thuở đợi chờ
Ðâu rồi... đôi mắt thẩn thờ tìm Em?
Ðâu bàn tay nhẹ êm đềm?
Vuốt lên mái tóc trải mềm lã lơi
Mưa ơi…thương nhớ tả tơi
Hình ai một thoáng rã rời hồn Em
Sợi mưa còn rủ giọt mềm
Tình ai một cõi ngày đêm đi về
Mưa buồn… hồn nhớ đê mê
Khóc cho tình đã tái tê lỡ làng
Mưa hòa nước mắt dở dang
Mặn môi mặn cả đôi đàng nhớ thương
Mưa ơi…mưa có còn vương?
Tim Em một nửa vô thường đơn côi
Mưa ơi…đâu đó xa xôi
Mang về thêm nửa…đơn côi vô thường
Ghép thành một mảnh yêu thương
Ðể tình Em mãi dặm trường có đôi
Nhé Mưa!!!
PT
03.06.2014
NẮNG ƠI !!!...
HọaĐường về bóng ngã liêu xiêu
Nắng nghiêng đổ bóng…bóng chiều mình côi
Nắng xưa nồng ấm bờ môi
Một thời Nắng quyện bóng đôi trên đường
Nắng ơi…Nắng vẫn còn vương ?
Những ngày đôi đứa chung đường đắm say
Một thời cùng ngắm Nắng bay
Em cười Anh nói…tháng ngày có nhau
Buồn say…Nắng biết Người đau
Hong khô mắt lệ…pha màu ánh tinh
Nắng tuôn ngời sắc lung linh
Nắng gieo sợi gấm…ấm tình dòng thơ
Nắng xưa…tình thuở ban sơ
Nghiêng chao cùng Nắng đợi chờ dáng Em
Một thời Nắng ấm tay Em
Nhuộm màu mái tóc…Gió mềm đưa bay
Nắng ơi…Nắng nhớ những ngày
Nắng xưa đậm bóng hình ai ảo huyền
Nắng kim đan sợi Mưa xuyên
Tình ta “Mưa-Nắng” dệt duyên tháng ngày
Mưa buồn…để Nắng sầu say ?
Khóc thêm tình cũng như mây khói mờ
Thôi thì Mưa Nắng họa thơ
Ngọt môi ngọt cả ước mơ nhé Người
Mưa ơi…cùng Nắng dạo chơi
Tình ai một nửa chưa vơi đáy lòng
Đâu xa…Nắng mãi vọng trông
Nắng-Mưa ghép lại khúc mong nghê thường
Ôm vào những mảnh yêu thương
Nắng-Mưa như vẫn mãi thường có nhau
Nắng nhe !!!
NTD
03.06.2015
“Nắng như ngàn kim cùng sợi Mưa,
Bao mùa Mưa-Nắng dệt nên thơ.
Nắng như ngàn kim cùng sợi Mưa,
Bao mùa Mưa-Nắng dệt tình thơ.”
( Video 23.06.2015)